Trong Tuần Thánh, chúng ta đối diện với sự kiện Đức Giêsu chịu bản án tử đằng. Đây là đỉnh cao của sứ mạng cứu rỗi. Thiên Chúa đã chọn một cách “liều lĩnh”: Con Một của Người phải hy sinh bản thân để cứu rỗi nhân loại. Nhiều câu hỏi nảy sinh: Tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết? Tại sao Chúa Giêsu lại bị đóng đinh lên thập giá? Tại sao vào năm 30 SCN Chúa Jesus bị xử tử? Tại sao Ngài phải trải qua con đường khổ đau ấy? Ý nghĩa sâu xa của Cuộc Thương Khó là gì? Hãy cùng Mỹ Nghệ Sao Việt tìm hiểu lý do tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết, trong bài viết dưới đây.
Tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết?
Câu trả lời của Kinh Thánh cho biết lý do tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết
Chúa Giêsu Kitô đã hiến dâng chính mạng sống mình như một hy tế thánh thiêng, mở ra con đường để nhân loại được tha thứ tội lỗi và bước vào sự sống vĩnh cửu mà Đức Chúa Trời đã hứa ban (Rô-ma 6:23; Ê-phê-sô 1:7). Thập giá không chỉ là nơi Người chịu án tử, nhưng còn là minh chứng hùng hồn cho sự trung tín và lòng vâng phục tuyệt đối đối với Thiên Chúa, ngay cả khi phải đối diện với đau khổ cùng cực và cái chết (Hê-bơ-rơ 4:15). Qua đó, Người trở thành mẫu gương cho tất cả những ai khao khát sống trung thành với Thiên Chúa trong mọi thử thách của cuộc đời.
Kinh Thánh cho biết từ thuở ban đầu, A-đam – con người đầu tiên được tạo dựng trong sự thánh thiện và hoàn hảo – đã sa ngã vì bất tuân lệnh Chúa, kéo theo sự đau khổ, sự chết và tội lỗi lan tràn đến toàn thể nhân loại (Rô-ma 5:19). Ngược lại, Chúa Giêsu, Đấng cũng hoàn hảo nhưng không hề phạm tội, đã trở thành “của lễ chuộc tội cho nhân loại” (1 Giăng 2:2). Nhờ sự hy sinh của Người, gánh nặng tội lỗi mà A-đam để lại đã được gỡ bỏ, mở ra cho con người cơ hội được hòa giải với Thiên Chúa và đón nhận ân sủng cứu độ (1 Giăng 2:1).

Cái chết trên thập giá của Chúa Giêsu không chỉ đơn thuần là sự kết thúc một kiếp người, nhưng là hành động cứu chuộc mang tính vĩnh hằng. Nhờ đó, những ai tin vào Người không những được tha tội mà còn được hứa ban sự sống đời đời trong tình yêu thương vô biên của Thiên Chúa (Giăng 3:16; Rô-ma 5:21). Dẫu cho con người vẫn phải trải qua sự chết về thể xác trong đời sống trần gian, nhưng Đức Chúa Trời đã long trọng hứa rằng những ai bước đi trong đường lối của Người sẽ được sống lại và hưởng phúc vinh quang muôn đời (Thi thiên 37:29; 1 Cô-rinh-tô 15:22).
Qua cuộc đời và sự hiến dâng của mình, Chúa Giêsu đã cho thấy thế nào là trung thành trọn vẹn với Thiên Chúa, “vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, thậm chí là chết trên cây thập tự” (Phi-líp 2:8). Người chính là bằng chứng sống động rằng con người, nhờ ân sủng của Thiên Chúa, hoàn toàn có thể giữ trọn lòng trung tín với Ngài trong mọi hoàn cảnh, dù khó khăn thử thách hay đối diện với cái chết (Hê-bơ-rơ 7:26). Tình yêu và sự vâng phục tuyệt đối của Chúa Giêsu trở thành nền tảng niềm tin cho nhân loại, để mỗi người nhận ra rằng nơi Người, chúng ta được kêu gọi bước vào sự sống mới và trung thành với Thiên Chúa cho đến cùng.
Lý do thực sự khiến Chúa Giêsu bị đóng đinh trên cây Thánh giá
Những câu hỏi xoay quanh việc tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết?
Tại sao Chúa Giêsu phải chịu đau khổ và chịu chết để cứu chuộc nhân loại?
Đây là một câu hỏi thường được đặt ra không chỉ bởi những người mới tìm hiểu đức tin, mà ngay cả những tín hữu lâu năm cũng khao khát suy niệm để hiểu sâu hơn. Tại sao Đức Chúa Trời không đơn giản xóa bỏ tội lỗi và hủy bỏ án phạt? Tại sao sự cứu rỗi lại phải gắn liền với cái chết của Con Một Ngài?
Câu trả lời nằm trong chính bản chất thánh khiết và công chính của Đức Chúa Trời. Luật pháp Ngài đã xác quyết rằng “tiền công của tội lỗi là sự chết” (Rô-ma 6:23). Đây không chỉ là một quy luật đạo đức, mà còn là nguyên tắc công bằng tuyệt đối trong vũ trụ. Ngay từ buổi ban đầu, Đức Chúa Trời đã nói rõ với A-đam rằng hậu quả tất yếu của sự bất tuân sẽ là cái chết (Sáng thế 3:3). Vì Ngài là Đấng không thể nói dối (Tít 1:2), lời phán ấy mang tính bất biến, không thể bị thay đổi hay xóa nhòa. Và khi A-đam sa ngã, ông không chỉ gánh lấy tội lỗi cho chính mình mà còn truyền lại cả hậu quả – tức sự chết – cho toàn thể nhân loại (Rô-ma 5:12, 19).

Tuy nhiên, giữa sự công bình nghiêm khắc ấy, Đức Chúa Trời đã bày tỏ tình yêu và lòng thương xót vô biên của Ngài. Con người đáng phải chịu án phạt, nhưng Thiên Chúa đã chuẩn bị một con đường cứu rỗi: sự hy sinh của Chúa Giêsu Kitô, Đấng hoàn hảo, không hề có tội lỗi. Cái chết của Ngài trở thành hy lễ trọn vẹn, vừa làm thỏa mãn sự công chính của Thiên Chúa, vừa bày tỏ tình thương sâu thẳm dành cho nhân loại (Ê-phê-sô 1:7). Qua thập giá, công lý và tình yêu gặp gỡ, án phạt và ân sủng được dung hòa, để nhân loại có cơ hội được tha thứ và hòa giải với Đức Chúa Trời.
Khi nào và ở đâu Chúa Giêsu đã chịu chết?
Các sách Tin Mừng cho biết, Chúa Giêsu trút hơi thở cuối cùng vào “giờ thứ chín” – tức khoảng 3 giờ chiều – trong ngày Lễ Vượt Qua của người Do Thái (Mác 15:33-37). Người bị hành hình tại một nơi gọi là Gô-gô-tha, nghĩa là “Đồi Sọ”, nằm ngoài cổng thành Giê-ru-sa-lem (Hê-bơ-rơ 13:12). Mặc dù các học giả ngày nay chưa thể xác định chính xác địa điểm Gô-gô-tha, truyền thống Kitô giáo tin rằng đó là một ngọn đồi, nơi nhiều người có thể chứng kiến cuộc hành hình. Cái chết của Chúa Giêsu diễn ra trong khung cảnh trang nghiêm và bi thương, đúng vào ngày lễ kỷ niệm biến cố dân Israel được giải thoát khỏi ách nô lệ Ai Cập, càng làm nổi bật ý nghĩa của Ngài như Chiên Con Vượt Qua đích thực.
Chúa Giêsu đã chết bằng cách nào?
Hình thức hành hình của Chúa Giêsu thường được nhắc đến như “đóng đinh trên thập giá”. Kinh Thánh dùng các từ Hy Lạp stauros và xylon để mô tả công cụ hành hình này (1 Phi-e-rơ 2:24). Dù có tranh luận giữa các học giả rằng đây là một cây thập tự có hình chữ thập hay chỉ là một cọc gỗ thẳng, điều cốt yếu không nằm ở hình dạng của công cụ, mà ở ý nghĩa thần học: Chúa Giêsu đã mang lấy tội lỗi của cả nhân loại trên chính thân thể Ngài, chịu đau đớn, nhục nhã và cái chết để hoàn tất công trình cứu độ.
Làm thế nào để tưởng nhớ sự hy sinh của Chúa Giêsu?
Trong bữa tiệc cuối cùng với các môn đệ, ngay trước khi chịu chết, Chúa Giêsu đã thiết lập một nghi thức thánh thiêng. Người bẻ bánh, trao chén rượu và phán: “Hãy làm điều này để nhớ đến Ta” (1 Cô-rinh-tô 11:24-25). Vài giờ sau, Người bước vào cuộc khổ nạn. Từ đó, các tín hữu Kitô giáo trên khắp thế giới cử hành nghi lễ Thánh Thể – hay còn gọi là Lễ Tưởng Niệm – như một cách bày tỏ lòng biết ơn và tưởng nhớ hy lễ cứu độ của Ngài. Nghi thức ấy không chỉ là một sự kiện mang tính lịch sử, mà còn là một mầu nhiệm đức tin, nơi tín hữu kết hiệp với hy tế của Chúa Kitô và được nuôi dưỡng trong ân sủng của Ngài.
Như vậy, cái chết của Chúa Giêsu không phải là một tai nạn lịch sử, cũng không phải là một sự kiện có thể tránh được, mà là trung tâm của kế hoạch cứu chuộc. Qua cái chết và sự phục sinh, Người đã mở ra con đường duy nhất để con người được tha thứ, được sống lại và được bước vào sự sống vĩnh cửu trong tình yêu Thiên Chúa.
Có thể bạn quan tâm: Giải mã những giấc mơ thấy Chúa Giêsu
Hình phạt cho tội lỗi là sự chết
Trong Kinh Thánh, Đức Chúa Trời thánh khiết đã sáng tạo trái đất và con người một cách hoàn hảo. Tuy nhiên, A-đam và Ê-va đã chịu sự cám dỗ của Sa-tan và không tuân thủ lời Chúa. Do tội lỗi của A-đam, tội đã lan rộng đến toàn bộ loài người. Mọi người đều mang tội: “Vì mọi người đã phạm tội, thiếu mất vinh quang của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23).

Tội lỗi không chỉ là những hành vi nghiêm trọng như giết người hay ăn cắp, mà còn bao gồm cả nói dối, ham muốn và ganh tị. Theo Kinh Thánh, thậm chí cả sự thèm muốn tiền bạc hay thù hận cũng được coi là tội lỗi. Những việc làm tốt không thể xóa sạch những lỗi lầm chống lại Đức Chúa Trời thánh khiết. So với sự hoàn hảo của Ngài, “mọi công bằng của chúng ta chỉ như một mảnh giẻ rách” (Ê-sai 64:6b).
Chúng ta, vì đã phạm tội trái lại Chúa, xứng đáng chịu sự trừng phạt của Ngài. Một tòa án mà tha thứ cho những kẻ vi phạm luật pháp không công bằng. Tương tự, Chúa cũng sẽ không bỏ qua tội lỗi. Ngài sẽ đổ cơn thịnh nộ công bằng của Ngài lên những kẻ phạm tội (Rô-ma 2:1-11). Những ai không tin vào Ngài sẽ phải trả giá cho tội lỗi của mình bằng sự chịu đựng sự chết đời đời trong địa ngục: “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết” (Rô-ma 6:23a).
Lời hứa yêu cầu một sự chết vô tội
Mặc dù Đức Chúa Trời đã đuổi A-đam và Ê-va ra khỏi khu vườn và cây sự sống, nhưng Người đã ban cho họ hy vọng về sự cứu rỗi và thiên đàng. Người đã hứa sẽ gửi một người con từ dòng dõi của người phụ nữ – là Chúa Giêsu – để đánh bại Sa-tan (Sáng thế ký 3:15). Cho đến lúc ấy, con người sẽ dâng tế lễ những con chiên vô tội như vật thay thế cho án phạt mà họ đáng nhận. Hành động dâng hiến một con vật thể hiện sự nhận thức sâu sắc của con người về tội lỗi của họ và niềm tin của họ vào sự hy sinh của Đức Chúa Trời trong tương lai – là Chúa Giêsu – Người sẽ chịu hình phạt một lần và mãi mãi cho những người tin vào Ngài.
Xem thêm: Chúa Giêsu cầu nguyện ở đâu? Chúa Giêsu dạy ta cầu nguyện như thế nào?
Các tiên tri đã dự đoán về cái chết của Chúa Giêsu trước khi nó xảy ra
Từ A-đam đến Chúa Giê-xu, Đức Chúa Trời đã sai các tiên tri đến loài người, cảnh báo họ về hình phạt của tội lỗi và báo trước về Đấng Cứu Rỗi sắp đến. Bảy trăm năm trước khi Chúa Giê-xu ra đời, tiên tri Ê-sai đã mô tả Ngài:
“Kẻ nào tin báo trước điều chúng tôi vừa nghe? Và tay Đức Giê-hô-va đã được khơi dậy thế nào? Người ra sức mọc lên trước mặt Ngài như một cây non, như một gốc khỏi vùng đất khô. Người không có vẻ đẹp hay dáng vẻ để chúng ta có thể ngả mình trước Ngài; không có sự sỡ hẩm khi nhìn vào Ngài. Người bị khinh bỉ và bỏ rơi, bị đau khổ và quen thuộc với nỗi đau. Người bị mọi người coi thường, và chúng ta không nể trọng Ngài. Thực sự, Người đã gánh lấy nỗi đau của chúng ta, chịu đựng nỗi đau của chúng ta, nhưng chúng ta lại cho rằng Người bị Đức Chúa Trời đánh, đập và làm khốn khổ. Nhưng Người bị thương vì tội lỗi của chúng ta, bị đau đớn vì tội ác của chúng ta. Sự trừng phạt mà Người phải chịu mang lại bình an cho chúng ta, và nhờ những vết thương của Người, chúng ta được lành bệnh.
Chúng ta mọi người đều như chiên đi lạc, mỗi người theo con đường riêng của mình. Nhưng Đức Giê-hô-va đã đặt lên Người sự tội lỗi của chúng ta, chúng ta đã gánh lấy những nỗi đau của chúng ta. Người bị đánh bại, bị bệnh tật và đau đớn, nhưng Người không mở miệng. Người giống như một con chiên dẫn đi để giết, như một con chiên trước mặt người hớt lông của mình. Người không mở miệng. Dân tội lỗi nơi Người, và Người đã chịu bị đánh bại, nhưng không có ai nhận ra rằng điều đó là vì tội lỗi của dân Người. Người đã bị chôn cất với những kẻ cầm quyền, dù Người không làm điều gì xấu xa hay nói lời dối trá. Đức Giê-hô-va muốn làm tổn thương Người, muốn Người chịu đau đớn.
Khi Người làm cho mạng sống mình trở thành một sự hy sinh phạt tội, Người sẽ thấy một con chóng của mình và sẽ mãn nguyện. Vì thông qua sự đau đớn của Người, Người sẽ chiến thắng, và nhờ kiến thức của Người, nhiều người sẽ được biết đến công chính. Bởi vì Người sẽ đảm nhận tội lỗi của họ. Do đó, Ta sẽ đưa Người một phần trong số người mạnh mẽ, và Người sẽ chia sẻ phần chiến lợi phẩm với những người mạnh mẽ, vì Người đã đổ máu và tử vong, và Người được xem là một tội nhân. Nhưng Người chịu nhiều tội lỗi và cầu nguyện cho những người phạm tội.” (Ê-sai 53:1-12).
Tiên tri đã so sánh Đấng Cứu Rỗi sắp đến với một con chiên, bị giết thịt vì tội lỗi của người khác.
Hàng thế kỷ sau, Chúa Giê-xu hoàn thành lời tiên tri của Ê-sai. Mặc dù Chúa Giê-xu là Con Đấng ở đời đời với Chúa, nhưng Đức Chúa Cha đã sai Con trai của Ngài xuống trần gian (Giăng 3:16). Chúa Giê-xu là con đẻ của người phụ nữ đã được hứa (Sáng thế ký 3:15), được sinh ra trong xác thịt của người nữ đồng trinh Ma-ri. Đức Chúa Trời đã làm chứng rằng Chúa Giê-xu là Con trai của chính Ngài (Ma-thi-ơ 17:5). Khi nhìn thấy Chúa Giê-xu, tiên tri Giăng Báp-tít đã khóc: “Kìa Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi của thế gian đi (Giăng 1:29).
Mang lấy tội lỗi của thế gian làm Chiên Con hy sinh của Chúa là lý do tại sao Chúa Giê-xu phải chết. Ngài đến để nhận lấy hình phạt cho tội lỗi — đó là sự chết.
Chúa Giê-xu đã nói tiên tri về sự chết của chính Ngài nhiều lần: “Đức Chúa Jêsus đem mười hai sứ đồ riêng ra và phán với họ: “Nầy, chúng ta đi lên thành Giê-ru-sa-lem; mọi điều mà các nhà tiên tri đã viết về Con Người sẽ được ứng nghiệm. Vì Ngài sẽ bị nộp cho dân ngoại, bị chế nhạo, bị sỉ nhục và bị khạc nhổ vào mặt. Họ sẽ đánh đòn và giết Ngài đi; đến ngày thứ ba, Ngài sẽ sống lại” (Lu-ca 18:31-33).”
Đức Chúa Trời đã hiến dâng Chúa Giê-xu để chuộc tội lỗi của chúng ta
Trong cuộc sống của Chúa Giê-xu, đám đông đến gần Ngài để được chữa lành và được dạy dỗ, nhưng các nhà lãnh đạo tôn giáo đã coi thường Ngài. Họ bắt và buộc tội Ngài với tội báng bổ, vì Ngài tự xưng là Con trai của Đức Chúa Trời (Lu-ca 22:70). Đám đông gào lên, “Đóng đinh Ngài!” Lính canh đánh đập, chế giễu và đóng đinh Ngài.

Trên cây thập giá, Chúa Giê-xu chịu hình phạt của tội lỗi. Khi qua đời, Ngài tuyên bố, “Mọi việc đã hoàn tất” (Giăng 19:30b). Chúa Giê-xu đã trả hết hình phạt cho tội lỗi là Chiên Con hoàn hảo của Đức Chúa Trời.
Như Ê-sai đã tiên tri, Chúa Giê-xu bị đóng đinh giữa hai tên tội phạm và được chôn cất trong một ngôi mộ của người giàu có. Nhưng Chúa Giê-xu không ở trong mộ. Như Ngài đã tiên tri, Ngài đã sống lại từ cõi chết, chứng tỏ sự chiến thắng của Ngài trước tội lỗi và sự chết.
Những nguyên nhân dẫn đến cái chết của Chúa Giêsu
Nguyên nhân chính trị
Nếu chúng ta sống trong thời Đức Giêsu, chắc chắn chúng ta sẽ nhận thấy rằng Người thường xuyên bị các thế lực chính trị quan tâm. Một phần là do sự phổ biến của Đức Giêsu thu hút đám đông, một phần là vì những lời dạy của Người có thể làm một số chính trị gia không thoải mái (ví dụ như Herodê và Phi-látô). Họ phải đặc biệt quan tâm đến hành động và lời nói của Đức Giêsu.
Rõ ràng, Đức Giêsu không đến thế gian với mục đích chính trị. Bằng cách giới thiệu Tin Mừng của Vương Quốc Trời, Người thường chỉ trích những quy định không công bằng của thời đại. Người mong muốn công bằng xã hội, sự tôn trọng đối với mọi con người và các giá trị tinh thần. Có lẽ vì những lý do đó mà các lãnh đạo dân sự phải quan tâm đến Đức Giêsu.
Lãnh đạo tôn giáo
Trong Bài Thương Khó, chúng ta chứng kiến việc lãnh đạo tôn giáo Do Thái bắt giữ Đức Giêsu. Trong suốt ba năm mà Người công khai rao giảng Tin Mừng, Đức Giêsu đã không ngần ngại chỉ trích trực tiếp hoặc gián tiếp các nhà lãnh đạo tôn giáo của thời đại đó. Mục tiêu của Người là tái thiết các quy định luật pháp và đưa con người trở lại với nguyên tắc của tình yêu thương. Không chỉ rõ ràng phê phán và lên án các nhà lãnh đạo tôn giáo, Đức Giêsu còn thúc đẩy họ phải thay đổi. Sự khác biệt giữa họ và Đức Giêsu ngày càng trở nên rõ ràng.
Điều này dường như là một trong những nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Đức Giêsu. Các bản ghi chép của thượng hội đồng Do Thái cho biết: “Thà một người chết thay cho dân chúng, hơn là cả dân chúng bị tiêu diệt” (Giang 11:45-57). Ngay sau đó, họ bắt giữ Đức Giêsu. Tuy nhiên, họ không có quyền phê phán tử hình, vì vậy họ đưa Người đến Philatô để đưa ra các cáo buộc. Bài Thương Khó ghi lại những sự kiện trong phiên tòa này. Cuối cùng, lãnh đạo tôn giáo đã thành công trong việc loại bỏ Đức Giêsu.
Chúa Giêsu tự nguyện chịu chết
Trong Bài Tin Mừng Chúa Nhật 5 Mùa Chay hôm nay, chúng ta được giải đáp rõ hơn về một sự thật: “Đã đến giờ Con Người được tôn vinh!” Điều này có nghĩa là Đức Giêsu biết rõ về giờ phút sắp đến của cái chết của Người. Trước đó, Người đã cảnh báo ba lần về thời điểm đau đớn này. Hơn ai hết, Đức Giêsu hiểu rõ về sứ mạng của Người trên trần gian. Người đến để dùng mạng sống của mình làm giá chuộc cho mọi người. Vì vậy, trước cái chết, Người không tránh né, mà tự nguyện đi vào con đường thập giá. Tất cả là vì tình yêu thương con người. Như Đức Bênêđictô XVI đã nói: “Đức Giêsu chấp nhận cái chết trong tâm hồn của mình và biến nó thành một biểu tượng của tình yêu thương. Dù bề ngoài, đó là một hình phạt tàn bạo – việc bị đóng đinh lên thập giá – nhưng bên trong đó là một hành động của tình yêu tận hiến toàn bộ.”

Đoạn Tin Mừng hôm nay cho thấy có một số người Hy Lạp muốn gặp Đức Giêsu. Thay vì đáp ứng mong muốn của họ, Đức Giêsu muốn dành thời gian để nói chuyện và chia sẻ với các môn đệ. Là con người, Đức Giêsu cũng sợ hãi và lo lắng trước cái chết sắp tới. Người cần sự hỗ trợ của các môn đệ trong thời điểm này! Bên cạnh đó, để chúng ta có thể gặp Đức Giêsu và được cứu rỗi, Người phải chịu cái chết và được tôn vinh. Thiên Chúa sẽ giải thoát, chữa lành và dẫn dắt các tín hữu vào cuộc sống mới trong ân sủng thông qua Cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh của Chúa Giêsu Kitô. Do đó, trong đoạn Tin Mừng này, chúng ta nghe thấy Đức Giêsu sử dụng nhiều từ liên quan đến cái chết: giờ, tôn vinh, sinh hoa trái, yêu và ghét sự sống, sự sống đời đời, đi theo Đức Giêsu, xét xử thế gian, và nhiều hơn thế.
Do tình yêu thương và lòng vâng phục, Đức Giêsu đã tự nguyện hiến mạng sống của mình như một biện pháp duy nhất Thiên Chúa dành cho Con Một của Người. Bước vào con đường của sự khổ đau, Ngài mời gọi các môn đệ bước theo. Với Đức Giêsu, cái chết không phải là sự kết thúc, mà là mở ra một cánh cửa tới một thế giới mới, nơi sự phục sinh và sự sống vĩnh cửu hội tụ. Ở đó, qua cái chết và sự phục sinh của Người, Đức Giêsu sẽ tập hợp dân Do Thái và dân ngoại thành một cộng đồng lớn, những người đã được cứu rỗi. Hai từ “cứu rỗi” là lý do chính mà Đức Giêsu đã chịu chết. Do đó, những ai muốn theo đuổi Đức Giêsu, muốn dấn thân phục vụ Người, họ sẽ phải đối diện với những khó khăn trên con đường ấy, nhưng sẽ có một niềm hy vọng rực rỡ phía trước.
Chúa Giêsu chết vì bạn và tôi
Nhiều người cho rằng sự kiện cái chết của Đức Giêsu đã dần bị quên lãng. Nó đã xảy ra cách đây 2000 năm, và dường như không liên quan gì đến cuộc sống của chúng ta ngày nay. Nếu Đức Giêsu không sống lại, thì cái chết của Ngài có thể sẽ không mang ý nghĩa gì đối với chúng ta. Thậm chí thánh Phaolô đã viết: “Nếu chỉ trong đời này mà chúng ta có hy vọng ở Đức Kitô, thì chúng ta đáng buồn thảm nhất trong mọi loài người.” (1Cor 15,19). Tuy nhiên, sự thực là Đức Giêsu đã phục sinh để cứu rỗi con người. Vậy hôm nay, bạn nghĩ sao? Đức Giêsu vẫn đang chọn con đường hiến mạng sống của mình để cứu rỗi bạn và tôi?

Chúng ta vẫn khẳng định rằng: Đức Kitô đã chết vì tội lỗi của chúng ta! Mỗi khi chúng ta phạm tội, chúng ta thực sự đang đóng góp vào cái chết của Đức Giêsu trên thập giá. Vì là tội nhân, chúng ta cần cái chết của Đức Giêsu để được chuộc lỗi tất cả. Khi truyền đạt cho thế hệ trẻ, Giáo Hội chia sẻ rằng: “Vì mục đích làm cho chúng ta, người là những tội nhân và người tử vong, được sống, Cha trên trời đã “làm cho Con Ngài thành tội nhân, vì chúng ta.” (2 Cr 5,21). Vì yêu thương chúng ta, Con Thiên Chúa đã phải chết; và vì yêu thương bạn, Đức Giêsu đã sẵn lòng chịu đóng đinh. Thánh Phanxicô Assisi một lần đã chia sẻ: “Không phải quỷ đã đóng đinh Chúa Giêsu, mà chính bạn cùng với quỷ đã đóng đinh Người và tiếp tục đóng đinh Người bằng việc ám muội và tội lỗi.” (Youcat 97). Dù chúng ta có ý thức hay không, đó cũng là nguyên nhân dẫn đến cái chết của Đức Giêsu: “Khi bàn tay của Chúa Giêsu bị đóng đinh trên cây thập giá, Người đã cũng đóng đinh cả tội lỗi của chúng ta lên cây thập giá.” – thánh Bernard de Clairvaux.
Để kết thúc, với những lý do trên đây, hy vọng chúng ta không ngại ngùng nói về lý do tại sao Chúa Giêsu phải chịu chết. Nơi đó, có sự sống, có tình yêu, và có Thiên Đàng. Như thế, chúng ta hoan hỉ với lời này của Đức Giêsu: “Thật, Thầy bảo thật anh em, nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình; còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.” (Ga 12,24)
Để cứu chúng ta khỏi cái chết, Thiên Chúa đã thực hiện một sứ mệnh nguy hiểm: Người đã đem vào thế giới sự chết của chúng ta “một thứ thuốc bất tử.” (Thánh Inhaxiô Antiôkia).
Vua Hêrôđê từng có ý định giết Đức Giêsu: “Xin ông đi khỏi đây, vì vua Hêrôđê đang muốn giết ông.” (Lc 13,31)
Chẳng hạn, chúng ta thường nghe: “Luật xưa dạy rằng… còn Thầy, Thầy bảo thật anh em….” (Mt 5, 21- 48). Rõ ràng điều này nói lên tính đối kháng giữa luật Môsê và lề luật của Đấng Messia.
Pingback: Chúa Giêsu Đội Mão Gai: Biểu Tượng Đau Đớn và Hy Sinh
Pingback: 11/06 Thánh Barnaba tông đồ - Tiểu sử và con đường nên Thánh